csvnam
11-10-2014, 10:58 AM
Giới trẻ đi du lịch cửa lò (http://cualo.net.vn/khach-san-trung-tam-cua-lo-gan-bien-gia-re.html) bây giờ thích đọc gì và đách thích đọc gì? Đối với họ văn phong dông dài lê thê sướt mướt là nhất bình thường xếp dưới lối viết kiệm chữ viết , gọn ghẽ súc tích? vô thiên lủng Loài câu hỏi như vầy để phác họa cái gọi là văn hóa đọc giới trẻ. Khỏi cần hội lễ , chỉ cần dạo qua con phố cân từ Ngô Quyền tới Đinh Tiên Hoàng dài tìm kiếm 200m có tên là Đinh Xuân Thu ( sẽ có phần nào câu trả lời.
Kể rõ lịch sử của con phố sách tự phát ni thì khó , chỉ biết với một vùng đất mãi mãi văn hiến thì những Loài liên quan tới văn hóa đọc như phố sách chắc cũng phải có từ lâu lắm. Tuổi đời thì lâu mà qui mô cũng đách tầm thường. Từ nhà ra ngõ , từ đông sang đông , từ cũ tới nay , sách tràn đầy và dĩ nhiên suýt theo một lượng độc giả cũng đách nhỏ. Học sinh , thanh niên , phụ lão , viên chức , khách du lịch , toàn bộ tiềm nghèo chậm rãi đảo qua đảo lại những gian hàng sách. Một Bài xích tấp nập nhàn nhã khác chắc với những khu chợ búa xô bồ hay là phố xá nghẹt đầy hiện giờ tan tầm. Và cứ thế , chân dung của cái gọi là văn hóa đọc dần dần lộ mặt một cách chậm rãi.
Đứng ở vị thế độc tôn có thể nói là “ngồi chiếu trên” ấy là sách văn học. Được ưu ái bày ở vị trí xinh xẻo nhất , sang nhất: sạp ào ra vỉa hè hay là trên những mặc xác sách đi hàng đầu hồi bước vào , đèn điện long lanh , bố cục gọn ghẽ bắt mắt. So sánh với những đầu sách đi kiến thức phổ biến , tiếng nước ngoài , âm nhạc hội họa khuất trong suốt những góc sau rốt thì văn học chắc là hẵng xuể người ta ham chuộng hơn nườm nượp lắm. Nhưng “soi” biếu kĩ , thì kiên cố không phải người yêu văn học ni cũng có thể mỉm cười sung sướng.
đi hàng đầu , ấy là Bài xích tràn đầy của những loại thể văn học “rẻ mà đách rẻ” như ngôn tình Trung Quốc , trinh thám ly kì cọ và tình cảm văn hoa dành biếu tuổi mới lớn.
Rẻ , vì những công thức chung trùng lặp lại cả ở nội dung và hình thức ở những cuốn sách này. Với ngôn tình là bìa màu có nhiều màu sắc sáng chói xen lẫn nhau , minh họa nhân vật đông đách ra đông , nữ đách ra nữ và tên sách như ném vào mặt người đọc những thòng đặt đình trưởng văn sến sẩm.
Với trinh thám ly kì cọ thì cứ phải bìa gân guốc , bốc lửa , ma quái kèm cặp theo vô thiên lủng lời ngợi khen từ nhân vật abc tới tạp chí xyz , đi luôn với 2 từ không thể thiếu: “best seller”.
Không rẻ vì cứ nhìn vào những tựa sách đầy nghẹt trên giá mà cũng đủ biết với người đi buôn , loại thể ni còn giá trị thương mại cao chon von. Và đách rẻ , vì chứng kiến lượng người đọc tíu tít lại qua với các đầu sách ni thì có lẽ địa vị của nó trong suốt làng văn chắc là đách liệt bại bất kể thòng văn học ni khác.
Mà nói đách liệt bại đương là nhẹ nhàng. Bởi chưng những Loài người ta hẵng bình thường gọi là văn học hàn lâm , sang trọng đương im lìm trong suốt một góc khác. Tuyệt tác văn học thế giới , những trước tác xuể ải thưởng Nobel trầm lắng một cách thất thường đối với độc giả. Ít người tìm kiếm tới , mặc dù chỉ là để nhìn qua bìa sách bình thường lật giở vài trang.
Sự cư xử có thuộc tính phân biệt diễn ra chỉ bào nhau một dọc tủ. Một đằng bị báo chí đả kích , phê bình kịch liệt thì xuể săn đón như đồ tươi sống , một đằng xuể tôn thờ và giữ gìn dọc chục , dọc trăm năm lại bị hững hờ. Còn biết người đọc là những nhà phê bình công tâm nhất , nhưng với nghịch lý như vầy thì biết tin nộ và mường tưởng thế nào đi văn hóa đọc thì bây giờ?
Và nếu phân loại kĩ , thì Bài xích thất thế của văn học Việt Nam đương rõ hơn ban ngày. Không để ý nói tới những tác phẩm cổ điển dạng hợp tuyển Nam Cao , Thạch Lam … thẳng thớm cả những xuất bản phẩm mới mẻ , giấy tốt bìa xinh xẻo như ai cũng phải chờ tới hồi khách biên soạn hết sách ngoại bang , chúng mới xuể để mắt tới. Đó đương là trên mặc xác , chứ những nơi người ta trung bày xuất bản phẩm ăn khách nhất nơi cửa vào thì đừng hòng mà văn học Việt Nam áp đảo lại được.
Bước ra khỏi cửa lò (http://cualo.net.vn/khach-san-trung-tam-cua-lo-gan-bien-gia-re.html) hạt văn học , người ta lại thấy tiếp tục một khung cảnh khác ở mải kiến thức phổ biến. Đó là ma trận của sách làm giàu. Nhan nhản những thương gia mặc vest tề chỉnh , cười khoe răng trắng trên bìa sách và dạy người ta bào tìm kiếm tiền. Có những người hả xuể toàn cầu biết tới , lại cũng có những người thì ít nộ nhé qua tên. Chỉ cần họ giàu và họ có sách để chia sẻ bào tạo Cần phải Bài xích ngh. Thế là đủ biếu thiếu gì người tìm kiếm đọc. Những ngừa mặc xác như vầy suýt khách đách thua ngôn tình là bao , và suýt một cách Đa chủng từ già tới trẻ… tợ hồ nằm mộng giàu sang là Loài giá trị đương bình dân hơn cả văn học nữa Cần phải mới có cảnh tượng như vậy.
Gần đấy , những cuốn sách đi ngạn ngữ , phong thủy , khoa học phổ biến , từng lớp , khám phá thì cứ như nơi cất giữ sách quí. Nói thế là vì bụi đậy trên một đôi đầu sách và mệnh người bước qua đấy chịu dừng lại núm thử vài quyển Đắc nhân tâm đếm xuể trên đầu ngón của bàn tay. Còn là khoảng cách một dọc tủ đách mấy bóng gió , mà gu hả dị biệt như nông thôn khác với thành thị.
http://cualo.net.vn/portals/Cualo_net_vn/images/khach-san-tuan-anh-1%20(1).JPG
Tổng kết một vòng cả khu phố , thì thù lại xuể văn học bình dân và sách dạy làm giàu hoạ may có tài liệu biên soạn đi tiếng nước ngoài , máy tính và cố lắm nữa là truyện thiếu nhi. Nhìn những đứa trẻ háo hức tới váng cả một góc quầy vì vài cuốn sách dạy tập tô có in hình siêu nhân , chợt tui tự hỏi đách biết to lên , chúng liệu chừng có hứng thú gì lùi gót tới những khoảng không thâm trầm của văn học kinh điển , kiến thức tinh hoa bình thường lại say đắm nơi những gì người ta hẵng đánh giá là “ba xu rẻ tiền”.
Nhà văn phải "dí điện" vào người đọc
Xa lắm rồi cái thì cả huyện có một hiệu sách với một ông thủ thư già. Thị phần của văn hóa đọc bây giờ đách đương là của riêng sách nữa , mà hả chia mỗi câu có bốn xẻ bảy với báo chí , internet… Ngay cả với sách , thì câu chuyện đi bản rắn và bản mềm , cổ điển và hiện đại Loài ni tốt hơn hả đách đương xa lạ.
Thị phần thu hẹp , người đọc sách và mua sách giấy cũng ít hơn xưa. Ai mới lần đầu lên Đinh Xuân Thu ( có thể trằm trồ đi Bài xích tấp nập , chứ với tui thì lượng người tới lui nơi ni so với ngày trước hẵng đương là kém. Kể nhể như vầy , để thấy rằng văn hóa nói chung và văn hóa đọc nói riêng cũng khác cũ nườm nượp lắm.
http://cualo.net.vn/portals/Cualo_net_vn/images/khach-san-tuan-anh-cua-lo-13.png
cảnh tượng văn học rẻ tiền lên ngôi gợi nườm nượp tới kiểu hấp thu văn hóa “trào lưu” và nhất thời của giới trẻ. Địa ngục ta đổ xô đi xực những món xực chóng đách biết ngon hơn cơm nhà xuể bao nhiêu lần , dấn mình vào những hoạt động đách biết hữu ích tới quãng đâu so với việc học hành vì nườm nượp người chung quanh cũng đánh thế. Và cứ thế , trong suốt văn hóa đọc bỗng hình thành một trào lưu khó hiểu: nhắm mắt mua , điên cuồng ngốn ngấu từng con chữ viết trong suốt các ấn bản thời thượng. Như thể đách một độc giả trẻ tuổi ni muốn tui bị tụt lại đằng sau với các xuất bản phẩm cổ điển từ mươi mỗi câu có bốn bình thường cả thế kỉ trước.
Và cũng cần phải nhìn ở khía cạnh năng lực thưởng thức. Giới trẻ sống gấp , sống vội , nườm nượp hồi là sống lạnh nhạt Cần phải đách biếu phép họ hình thành thói quen hấp thu những gì vào những vấn đề thuộc bản chất và có ý nghĩa nhất , không đơn giản. Đại để như Chiến giành và hòa bình , Những người khốn khổ , dày tới vài trăm trang , cả trăm nhân vật đồng tung hứng theo con chữ viết khiến phải mất dọc tháng , dọc mỗi câu có bốn và nhiều lần đọc tới đọc lùi mới thấy được một cái là bình thường cái ẩn ý. Địa ngục trẻ tuổi hiện giờ nghe đâu đách đủ thời gian , tâm tưởng dành biếu việc đọc nườm nượp tới vầy , Cần phải họ tìm kiếm tới những cuốn sách giở vài trang hả biết nộ chính xác nộ sai và mất quãng nửa tháng là đọc hết. Nói vui thì chi như kiểu viên chức công sở đách có thời gian nấu cơm phải đi xực fastfood. Có người sở hữu buồng đọc , giá mà sách hoành tráng , cũng mua sách đi để lên giá mà , cù gáy sách ra và chụp ảnh up facebook.
Lại nhé thịnh hành thời Tống Hồng hả viết thế nào đi thời kì văn học Về trước 1945 xô bồ bất cập: Cái thì mà tất cả những nhà văn có tên tuổi nườm nượp , tên tuổi ít , bình thường đương đầu hăm hở , cay cú đi vào làng văn biếu có tên tuổi đều phải tìm kiếm biếu truyện của tui những cái tên dí vào người đọc như điện vậy.
Hóa ra đách phải tới tận bây giờ nữa mới có kiểu ưa thích đi hình thức Về trước nội dung và chạy theo trào lưu đại đa số. Nhưng ta cần phải biết rằng , đích thị vì những Loài gu nửa mùa , văn hóa đọc ngớ ngẩn như thế mà thuở ban đầu truyện Cái lò gạch cũ , bình thường sau này là Chí phèo của nhà văn Nam Cao hả từng phải khoác lên tui một cái tên "giật gân , câu khách" và từng đách có xuể Bài xích trân trọng xứng đáng của người biên soạn và độc giả. Vậy liên quan với tình cảnh bây giờ , chúng tôi liệu chừng có Cần phải để câu hỏi: bao nhiêu tác phẩm văn học đáng được coi trọng thật sự , có thể vươn tới đỉnh cao như Chí phèo ngày xưa đương bị văn học rẻ tiền và sách dạy làm giàu đè bẹp dí trên mặc xác sách ở du lich cua lo (http://cualo.net.vn/khach-san-trung-tam-cua-lo-gan-bien-gia-re.html) phát triển .
Kể rõ lịch sử của con phố sách tự phát ni thì khó , chỉ biết với một vùng đất mãi mãi văn hiến thì những Loài liên quan tới văn hóa đọc như phố sách chắc cũng phải có từ lâu lắm. Tuổi đời thì lâu mà qui mô cũng đách tầm thường. Từ nhà ra ngõ , từ đông sang đông , từ cũ tới nay , sách tràn đầy và dĩ nhiên suýt theo một lượng độc giả cũng đách nhỏ. Học sinh , thanh niên , phụ lão , viên chức , khách du lịch , toàn bộ tiềm nghèo chậm rãi đảo qua đảo lại những gian hàng sách. Một Bài xích tấp nập nhàn nhã khác chắc với những khu chợ búa xô bồ hay là phố xá nghẹt đầy hiện giờ tan tầm. Và cứ thế , chân dung của cái gọi là văn hóa đọc dần dần lộ mặt một cách chậm rãi.
Đứng ở vị thế độc tôn có thể nói là “ngồi chiếu trên” ấy là sách văn học. Được ưu ái bày ở vị trí xinh xẻo nhất , sang nhất: sạp ào ra vỉa hè hay là trên những mặc xác sách đi hàng đầu hồi bước vào , đèn điện long lanh , bố cục gọn ghẽ bắt mắt. So sánh với những đầu sách đi kiến thức phổ biến , tiếng nước ngoài , âm nhạc hội họa khuất trong suốt những góc sau rốt thì văn học chắc là hẵng xuể người ta ham chuộng hơn nườm nượp lắm. Nhưng “soi” biếu kĩ , thì kiên cố không phải người yêu văn học ni cũng có thể mỉm cười sung sướng.
đi hàng đầu , ấy là Bài xích tràn đầy của những loại thể văn học “rẻ mà đách rẻ” như ngôn tình Trung Quốc , trinh thám ly kì cọ và tình cảm văn hoa dành biếu tuổi mới lớn.
Rẻ , vì những công thức chung trùng lặp lại cả ở nội dung và hình thức ở những cuốn sách này. Với ngôn tình là bìa màu có nhiều màu sắc sáng chói xen lẫn nhau , minh họa nhân vật đông đách ra đông , nữ đách ra nữ và tên sách như ném vào mặt người đọc những thòng đặt đình trưởng văn sến sẩm.
Với trinh thám ly kì cọ thì cứ phải bìa gân guốc , bốc lửa , ma quái kèm cặp theo vô thiên lủng lời ngợi khen từ nhân vật abc tới tạp chí xyz , đi luôn với 2 từ không thể thiếu: “best seller”.
Không rẻ vì cứ nhìn vào những tựa sách đầy nghẹt trên giá mà cũng đủ biết với người đi buôn , loại thể ni còn giá trị thương mại cao chon von. Và đách rẻ , vì chứng kiến lượng người đọc tíu tít lại qua với các đầu sách ni thì có lẽ địa vị của nó trong suốt làng văn chắc là đách liệt bại bất kể thòng văn học ni khác.
Mà nói đách liệt bại đương là nhẹ nhàng. Bởi chưng những Loài người ta hẵng bình thường gọi là văn học hàn lâm , sang trọng đương im lìm trong suốt một góc khác. Tuyệt tác văn học thế giới , những trước tác xuể ải thưởng Nobel trầm lắng một cách thất thường đối với độc giả. Ít người tìm kiếm tới , mặc dù chỉ là để nhìn qua bìa sách bình thường lật giở vài trang.
Sự cư xử có thuộc tính phân biệt diễn ra chỉ bào nhau một dọc tủ. Một đằng bị báo chí đả kích , phê bình kịch liệt thì xuể săn đón như đồ tươi sống , một đằng xuể tôn thờ và giữ gìn dọc chục , dọc trăm năm lại bị hững hờ. Còn biết người đọc là những nhà phê bình công tâm nhất , nhưng với nghịch lý như vầy thì biết tin nộ và mường tưởng thế nào đi văn hóa đọc thì bây giờ?
Và nếu phân loại kĩ , thì Bài xích thất thế của văn học Việt Nam đương rõ hơn ban ngày. Không để ý nói tới những tác phẩm cổ điển dạng hợp tuyển Nam Cao , Thạch Lam … thẳng thớm cả những xuất bản phẩm mới mẻ , giấy tốt bìa xinh xẻo như ai cũng phải chờ tới hồi khách biên soạn hết sách ngoại bang , chúng mới xuể để mắt tới. Đó đương là trên mặc xác , chứ những nơi người ta trung bày xuất bản phẩm ăn khách nhất nơi cửa vào thì đừng hòng mà văn học Việt Nam áp đảo lại được.
Bước ra khỏi cửa lò (http://cualo.net.vn/khach-san-trung-tam-cua-lo-gan-bien-gia-re.html) hạt văn học , người ta lại thấy tiếp tục một khung cảnh khác ở mải kiến thức phổ biến. Đó là ma trận của sách làm giàu. Nhan nhản những thương gia mặc vest tề chỉnh , cười khoe răng trắng trên bìa sách và dạy người ta bào tìm kiếm tiền. Có những người hả xuể toàn cầu biết tới , lại cũng có những người thì ít nộ nhé qua tên. Chỉ cần họ giàu và họ có sách để chia sẻ bào tạo Cần phải Bài xích ngh. Thế là đủ biếu thiếu gì người tìm kiếm đọc. Những ngừa mặc xác như vầy suýt khách đách thua ngôn tình là bao , và suýt một cách Đa chủng từ già tới trẻ… tợ hồ nằm mộng giàu sang là Loài giá trị đương bình dân hơn cả văn học nữa Cần phải mới có cảnh tượng như vậy.
Gần đấy , những cuốn sách đi ngạn ngữ , phong thủy , khoa học phổ biến , từng lớp , khám phá thì cứ như nơi cất giữ sách quí. Nói thế là vì bụi đậy trên một đôi đầu sách và mệnh người bước qua đấy chịu dừng lại núm thử vài quyển Đắc nhân tâm đếm xuể trên đầu ngón của bàn tay. Còn là khoảng cách một dọc tủ đách mấy bóng gió , mà gu hả dị biệt như nông thôn khác với thành thị.
http://cualo.net.vn/portals/Cualo_net_vn/images/khach-san-tuan-anh-1%20(1).JPG
Tổng kết một vòng cả khu phố , thì thù lại xuể văn học bình dân và sách dạy làm giàu hoạ may có tài liệu biên soạn đi tiếng nước ngoài , máy tính và cố lắm nữa là truyện thiếu nhi. Nhìn những đứa trẻ háo hức tới váng cả một góc quầy vì vài cuốn sách dạy tập tô có in hình siêu nhân , chợt tui tự hỏi đách biết to lên , chúng liệu chừng có hứng thú gì lùi gót tới những khoảng không thâm trầm của văn học kinh điển , kiến thức tinh hoa bình thường lại say đắm nơi những gì người ta hẵng đánh giá là “ba xu rẻ tiền”.
Nhà văn phải "dí điện" vào người đọc
Xa lắm rồi cái thì cả huyện có một hiệu sách với một ông thủ thư già. Thị phần của văn hóa đọc bây giờ đách đương là của riêng sách nữa , mà hả chia mỗi câu có bốn xẻ bảy với báo chí , internet… Ngay cả với sách , thì câu chuyện đi bản rắn và bản mềm , cổ điển và hiện đại Loài ni tốt hơn hả đách đương xa lạ.
Thị phần thu hẹp , người đọc sách và mua sách giấy cũng ít hơn xưa. Ai mới lần đầu lên Đinh Xuân Thu ( có thể trằm trồ đi Bài xích tấp nập , chứ với tui thì lượng người tới lui nơi ni so với ngày trước hẵng đương là kém. Kể nhể như vầy , để thấy rằng văn hóa nói chung và văn hóa đọc nói riêng cũng khác cũ nườm nượp lắm.
http://cualo.net.vn/portals/Cualo_net_vn/images/khach-san-tuan-anh-cua-lo-13.png
cảnh tượng văn học rẻ tiền lên ngôi gợi nườm nượp tới kiểu hấp thu văn hóa “trào lưu” và nhất thời của giới trẻ. Địa ngục ta đổ xô đi xực những món xực chóng đách biết ngon hơn cơm nhà xuể bao nhiêu lần , dấn mình vào những hoạt động đách biết hữu ích tới quãng đâu so với việc học hành vì nườm nượp người chung quanh cũng đánh thế. Và cứ thế , trong suốt văn hóa đọc bỗng hình thành một trào lưu khó hiểu: nhắm mắt mua , điên cuồng ngốn ngấu từng con chữ viết trong suốt các ấn bản thời thượng. Như thể đách một độc giả trẻ tuổi ni muốn tui bị tụt lại đằng sau với các xuất bản phẩm cổ điển từ mươi mỗi câu có bốn bình thường cả thế kỉ trước.
Và cũng cần phải nhìn ở khía cạnh năng lực thưởng thức. Giới trẻ sống gấp , sống vội , nườm nượp hồi là sống lạnh nhạt Cần phải đách biếu phép họ hình thành thói quen hấp thu những gì vào những vấn đề thuộc bản chất và có ý nghĩa nhất , không đơn giản. Đại để như Chiến giành và hòa bình , Những người khốn khổ , dày tới vài trăm trang , cả trăm nhân vật đồng tung hứng theo con chữ viết khiến phải mất dọc tháng , dọc mỗi câu có bốn và nhiều lần đọc tới đọc lùi mới thấy được một cái là bình thường cái ẩn ý. Địa ngục trẻ tuổi hiện giờ nghe đâu đách đủ thời gian , tâm tưởng dành biếu việc đọc nườm nượp tới vầy , Cần phải họ tìm kiếm tới những cuốn sách giở vài trang hả biết nộ chính xác nộ sai và mất quãng nửa tháng là đọc hết. Nói vui thì chi như kiểu viên chức công sở đách có thời gian nấu cơm phải đi xực fastfood. Có người sở hữu buồng đọc , giá mà sách hoành tráng , cũng mua sách đi để lên giá mà , cù gáy sách ra và chụp ảnh up facebook.
Lại nhé thịnh hành thời Tống Hồng hả viết thế nào đi thời kì văn học Về trước 1945 xô bồ bất cập: Cái thì mà tất cả những nhà văn có tên tuổi nườm nượp , tên tuổi ít , bình thường đương đầu hăm hở , cay cú đi vào làng văn biếu có tên tuổi đều phải tìm kiếm biếu truyện của tui những cái tên dí vào người đọc như điện vậy.
Hóa ra đách phải tới tận bây giờ nữa mới có kiểu ưa thích đi hình thức Về trước nội dung và chạy theo trào lưu đại đa số. Nhưng ta cần phải biết rằng , đích thị vì những Loài gu nửa mùa , văn hóa đọc ngớ ngẩn như thế mà thuở ban đầu truyện Cái lò gạch cũ , bình thường sau này là Chí phèo của nhà văn Nam Cao hả từng phải khoác lên tui một cái tên "giật gân , câu khách" và từng đách có xuể Bài xích trân trọng xứng đáng của người biên soạn và độc giả. Vậy liên quan với tình cảnh bây giờ , chúng tôi liệu chừng có Cần phải để câu hỏi: bao nhiêu tác phẩm văn học đáng được coi trọng thật sự , có thể vươn tới đỉnh cao như Chí phèo ngày xưa đương bị văn học rẻ tiền và sách dạy làm giàu đè bẹp dí trên mặc xác sách ở du lich cua lo (http://cualo.net.vn/khach-san-trung-tam-cua-lo-gan-bien-gia-re.html) phát triển .