Ðăng nhập

View Full Version : Cử chỉ lo lắng làm hỏng phỏng vấn xin việc?


babycare2014
14-10-2016, 10:49 AM
Đối với phỏng vấn xin việc làm thì bạn nghĩ đúng nếu cho rằng có sơ yếu lý lịch tốt, trình bày xuất sắc và, quan trọng hơn, là trả lời tốt các câu hỏi là có thể nhận được việc làm.

Nhưng kiểu cách và cử chỉ của bạn có thể gây cản trở. Thực tế, chúng có thể làm lộ bạn, lộ cái tốt và cái xấu, ngay cả khi bạn không muốn. Trong phần lớn trường hợp ta không biết mình làm vậy.

Dù có ý thức hay không, những phản ứng lặp đi lặp lại như chớp mắt, xoay nhẫn hoặc vuốt tóc, có thể ảnh hưởng đến người tuyển mộ phía đối diện hơn là bạn nghĩ. Như Isabel Schuermann, tư vấn về hình ảnh và có kinh nghiệm đào tạo xã giao ở Frankfurt, nói, "Cơ thể con người bạn không thể không truyền đạt."

Chẳng hạn, bạn tránh nhìn thẳng vào mắt có thể truyền tín hiệu bạn là người khó tin cậy, hoặc bàn chân xoay vào trong, có thể là bạn tỏ ra thiếu tự tin.

Xem thêm: http://dewittcommunitylibrary.org/

Khi hai chuyên viên làm việc với người đào tạo kỹ năng phỏng vấn, họ xem lại mình trên băng video trong một cuộc phỏng vấn giả, thấy mình như những con búp bê gật gù. Janice Burch, chuyên đào tạo nghề nghiệp, nói là hai chuyên viên này thấy hoàn toàn thất vọng. Burch (người đồng sở hữu Trung Tâm Pro Resume ở vùng Milwaukee, Wisconsin, Mỹ) nhớ lại: "Chỉ trong khoảng nửa giờ, tôi nghĩ chúng tôi đã có tới 300 cái gật đầu với mỗi chuyên viên."

Một phần công việc của bà là giúp người ta lên được một cấp bậc trong nghề nghiệp, Burch đã chỉ cho khách hàng thấy các điệu bộ và cử chỉ mà có thể ngay cả họ cũng không biết mình có.

Tin mừng là bạn có thể tự vứt bỏ những tật và cử chỉ không muốn có. Biết được mình có tật là bước đầu. Nhưng cũng phải cảnh báo là khi lo lắng thì sẽ khó kiềm chế tật này. Sau đây là những điều bạn có thể làm:

Đối mặt với thói tật

Một khi bạn nhận biết thói tật của mình là lúc phải kiềm chế nó. Hãy diễn xuất và tập như nói với người phỏng vấn cho đến khi kiểm soát được những cử chỉ bồn chồn. Thí dụ, bạn có thể giảm số lần bẻ ngón tay, sờ rìa da đầu ngón tay, hoặc nhìn chằm chằm người nói chuyện với mình.

Daniela Lehmann-Stein, giám đốc nhân sự tại Nielsen ở Frankfurt, nói rằng khi bà được đào tạo về phỏng vấn, bà cố chống lại suy nghĩ kiểu "danh sách kiểm tra" trong đó bà tưởng tượng đánh dấu một ô ghi "không được có thói tật và cử chỉ sốt ruột." Để thay thế, Lehmann- muốn biết một ứng viên và muốn xem người này xử lý tình huống như thế nào nếu có điều gì không ổn.

"Thực chất là rất quan trọng. Nếu ai cho mình là rất cởi mở và rồi đồng thời người đó đang ngồi trong thế bó hẹp, vai và cánh tay bó chặt vào thân, khi đó điều này sẽ như là một sự mâu thuẫn. Nhưng sẽ không giống như tôi đang sàng lọc ứng viên luôn luôn cố để phát hiện những chỗ không khớp." bà nói.

Đồng thời, Lehmann-Stein nói bà thường thấy cảm kích khi người ta nói thẳng một phản ứng về cơ thể mà có họ thể có trong hoàn cảnh nhất định.

"Đôi khi đối đầu với việc này lại có tác dụng. Nếu tôi biết rằng tôi sẽ bị những vầng đỏ trên mặt hoặc cổ khi lo lắng, và điều này làm tôi lo, thì tôi có thể đề cập đến nó và nói, 'Mặc dù lúc này tôi đang đỏ mặt nhưng tôi không dễ nao núng. Tôi có thể chứng minh tính kiên cường của mình trong nhiều tình huống.' Có thể sẽ có tác dụng nếu ta nói thẳng và kết thúc luôn thay vì suy nghĩ là 'Ôi, tôi đỏ mặt rồi, họ có thấy không nhỉ'" Lehmann-Stein nói.

Cũng như vậy, nếu thói tật của bạn không thể che dấu thì có lẽ cách tốt nhất để giải quyết là qua nói đùa. "Tôi mong rằng các ứng viên sẽ thành thực hơn và dũng cảm hơn về phương diện này," Lehmann-Stein nói. "Cũng cần tự phản ánh mình ở một mức độ nhất định để giới thiệu bản thân, tất cả mọi thứ cùng thói tật..

Nguồn: http://www.bbc.com/vietnamese/vert-cap-37635284